Ngắm lá phong vào mùa xuân ư? Nghe lạ nhỉ? Trước giờ nói tới lá phong thì ai cũng ngầm hiểu là tầm tháng mười hay mười một khi thu sang chứ… Đợi tôi đi Úc vào tháng tư dạo ấy thì quả thực có nhìn thấy lá đỏ nhưng Úc nằm ở Nam bán cầu. Nếu là vào mùa xuân ở hầu hết các nước thì ở Úc sẽ là mùa thu, nếu thiên hạ đang ngắm tuyết rơi vào đêm Giáng sinh thì bà con ở Úc đang nướng barbeque ngoài bãi biển với cái nắng mùa hè thiếu điều mỡ cũng chảy cùng thịt nướng luôn. Thế mà ở Đài Bắc lại có một nơi có lá phong khoe sắc vàng đỏ rực vào tháng tư đấy. Đó chính là Taipei Maple Café, một tên gọi khác là Taipei Aowanda. Đừng nhầm lẫn với công viên rừng quốc gia Aowanda ở Nam Đầu (Nantou), chỗ đấy tất nhiên cũng có lá đỏ cực đẹp vào tháng mười một nhưng khá là xa và tình hình rất chi là “tình hình”, không có phương tiện công cộng nên thôi đi chỗ nào “cây nhà lá vườn” cho tiện.
Sau khi đã ngắm hoa anh đào chán chê vào tháng hai và tháng ba, tôi bắt đầu lên mạng lục lọi xem mình nên đi tiếp chỗ nào đây. Và thế là cái tên Taipei Maple Café tình cờ xuất hiện khi tôi đang tìm những địa điểm xung quanh núi Dương Minh Sơn (Yangmingshan). Thật ra cũng bán tín bán nghi mà thôi, cứ đi xem thử coi sao. Nghe đồn rằng nơi này có lá phong rất đẹp từ cuối tháng ba đến tháng năm.
Một ngày giữa tháng tư với cái nắng tuy khá là đổ lửa nhưng không đủ để làm nhụt chí những con người đam mê hoa lá, tôi hí hửng đi Metro chặng Tượng Sơn – Đạm Thủy (Xiangshan – Tamsui) đến trạm Jiantan, ra Exit 1 để bắt chuyến xe buýt 303 Shuttle bus lên Taipei Aowanda. Đây cũng là trạm xe buýt lên Dương Minh Sơn nên cuối tuần người đợi xe lúc nào cũng đông như “quân Nguyên”. Quả thật hôm ấy, hàng người đợi chuyến xe 303 dài dằng dặc vì ai cũng tranh thủ đi ngắm lá phong vào cuối tuần mà. Có phải mỗi mình tôi biết điều đó đâu. Và một điều hết sức hiển nhiên là sau khi leo lên được cái xe đó thì xe đã chật ních người là người. Tự dưng nhớ lại cái thời sinh viên chen chúc trên xe buýt về Thủ Đức học ghê. Đứng cả tiếng đồng hồ từ Jiantan đến trạm Xia Gou Xi thì xuống và đi bộ thêm chừng hai trăm mét nữa thì tới. Đường xe đi lên núi vòng vèo nên cũng hơi mỏi chân tí. Ai ngờ đâu đến lúc về dù đã ra trước đợi chừng nửa tiếng rồi mà vẫn phải đứng tiếp nhé. Đau khổ… Trên đường đi, tôi thấy khá nhiều cua-rơ, chắc cung đường có độ dốc không quá cao mà cũng không quá thấp này thích hợp cho dân chuyên nghiệp luyện tập.
Đoạn từ trạm xe buýt vào cổng quán đã thấy lá đỏ ven đường rồi cơ đấy.
Quán cà phê này bắt đầu có từ năm 1999, Họ đem cây phong từ Nhật về trồng từ đấy và đến giờ cũng đã hai mươi bốn năm nên những cây phong ở đây đều to cao tán rộng rực rỡ.
Cổng quán Taipei Maple Café
Khách tới khá là đông nên phải xếp hàng cỡ chừng hơn chục phút ở cổng mới vào được. Để vào trong thì phải mua vé. Nếu chỉ đơn thuần vào ngắm lá đỏ thôi thì giá vé tham quan là 200 Đài tệ, và không có ghế ngồi riêng. Còn nếu muốn mua combo bánh và trà thì giá vé là 350 tệ đã bao gồm phí vào tham quan, combo ăn trưa nhẹ kèm nước thì giá vé sẽ là 400 Đài tệ. Từ 350 tệ trở lên khách sẽ có một bàn riêng để ngồi. Lúc tôi đến thì cũng gần mười một giờ trưa rồi (cộng thêm đang mỏi chân do đứng cả tiếng trên xe buýt ☺) nên tôi chọn luôn phần ăn trưa. Thanh toán xong thì họ sẽ phát một cái phiếu để đưa cho nhà bếp lấy thức ăn, có ghi số bàn trên đó. Mặc dù là quán café nhưng không gian rất rộng so với một quán café thông thường. Vườn lá phong thì rộng ôi thôi rồi, đủ làm hài lòng các tín đồ yêu lá phong khó tính nhất.
Quang cảnh quán sau khi đã vào cổng
Đi dạo một vòng trước khi ăn trưa
Tìm thấy bàn của mình thì tôi bắt đầu nạp năng lượng. Khá là thất vọng, phần ăn trưa là các thể loại rau củ chiên rán không hợp với gu của tôi. Xung quanh có rất nhiều gia đình hoặc nhóm bạn đi chơi ngồi tám chuyện khí thế. Và trên thực tế là nhiều người dù chỉ mua vé tham quan nhưng thấy có bàn ghế trống thì họ cứ tới ngồi nghỉ chân thôi. Nếu không có nhu cầu ngồi tán gẫu trong khu vườn lá phong đầy lãng mạn thì tiến hành “đánh nhanh thắng nhanh”, chụp choẹt khoảng chừng hai tiếng đồng hồ rồi rút quân thì chỉ cần mua vé 200 tệ là được rồi.
Trò chuyện và ăn trưa dưới tán lá phong
Lá đỏ khoe sắc rực rỡ
Trang điểm ăn mặc theo phong cách cổ trang để chụp hình với lá đỏ.
Ơ mà nơi này cây cối rậm rạp nên muỗi nhiều lắm luôn. Tôi lại “dại dột” mặc quần short nên vô hình chung đã trở thành “một miếng mồi ngon” cho lũ muỗi đói tha hồ xâu xé. Tôi nói đùa với cô bạn là lên đây không những ngắm lá đỏ mà còn kiêm luôn “hiến máu nhân đạo”. Rút kinh nghiệm sâu sắc là nên mặc quần áo dài tay, che được chỗ nào thì che, vừa che muỗi vừa che nắng. Còn không thì nhớ đem theo chai xịt muỗi hoặc côn trùng tránh để làm mồi cho muỗi như tôi.
Lối đi vào sâu bên trong vườn maple
Nắng vàng rực rỡ ở vườn maple
Một lối đi khác lên cao hơn
Bao bọc xung quanh Maple Café là núi
Chụp cận cảnh lá phong
Thường thì lá phong sẽ đi kèm với thời tiết lành lạnh như một combo hoàn hảo từ trước đến giờ. Thế như ở Taipei Aowanda thì ngược lại, những tán lá vàng đỏ khoe sắc dưới ánh nắng vàng rực rỡ đem lại một trải nghiệm thật là khác biệt.
Tháng mười hai ở Đài Bắc bầu trời lúc nào cũng xám xịt. Mưa mãi và cái lạnh thì mặc dù chưa tới độ đỉnh điểm nhưng cũng đủ làm nao lòng những du khách từ phương xa tới. Thế nên thời điểm này không nhiều người tới đây lắm. Tuy nhiên, nếu ai đó chợt đến Đài Bắc trong thời gian này và muốn ngắm lá phong thì hãy tranh thủ đến Đập Thạch Môn.
Thực ra thì đập Thạch Môn nằm ở Đào Viên, nhưng chỉ cách Đài Bắc cỡ chừng một giờ đồng hồ chạy xe. Tôi xuất phát từ Taipei Main Station, trước tiên bắt tàu địa phương đến ga tàu Trung Lịch (Zhongli Station), sau đó đi bộ cỡ chừng trăm mét qua trạm xe buýt Trung Lịch, từ đây lên chuyến xe buýt số 503 “Taiwan Tourist Shuttle Shimen Reservoir” tới đó.
Là nơi dự trữ nước, đập Thạch Môn là hồ nhân tạo lớn thứ ba ở Đài Loan, được hoàn thành vào năm 1964 sau chín năm xây dựng, là một điểm đến cực nổi tiếng với rừng lá phong vàng đỏ rất đẹp vào mùa thu.
Tôi đến đây vào đúng hôm Giáng Sinh sau khi thấy trên Taiwan News có viết dự kiến đợt Giáng sinh sẽ là thời điểm lá phong ở nơi đây rực rỡ nhất. Và cũng rất may mắn hôm đấy thời tiết cực đẹp, không hề có mưa, trời trong xanh thậm chí có hơi nóng nữa là khác. Chuyến xe buýt từ trạm Trung Lịch đi thẳng tới đập mất khoảng chừng một giờ. Tôi xuống ở trạm ngay trên đỉnh đập rồi bắt đầu đi bộ từ từ xuống công viên nằm dưới chân đập.
Cây phong ở đây rất rất cao, thấy bảo là toàn 25-30 năm tuổi.
Sắc vàng rực rỡ
Lá đỏ khoe sắc trên nền trời xanh thẳm
Đường đi bộ xuống chân đập, lá vàng…
… xen lẫn với lá đỏ hai bên đường
Con đường dọc theo bờ hồ đi thẳng tới chân đập
Con đường lá phong huyền thoại trên tạp chí đây rồi
Ánh nắng phản chiếu lấp lánh trên mặt nước hồ xanh như ngọc
Đập Thạch Môn nhìn từ dưới lên
Nơi đây vào tháng mười hai sẽ tổ chức giải Marathon như một hoạt động thường niên.
Ở đây hải sản cũng rất tươi. Du khách sau khi đi dạo ngắm cảnh, có thể ghé vào nhà hàng địa phương để thưởng thức hương vị cá tươi được chế biến theo rất nhiều cách khác nhau. Không chỉ có lá phong vào mùa thu, khi mùa xuân đến, nơi này cũng có họa mận, hoa đào rất đẹp. Vào mùa mưa, ban quản lý đập sẽ tiến hành xả nước, cũng là một cảnh tượng thú vị thu hút nhiều du khách.
Khu vực này rất rộng, có một số cung đường để dân địa phương đi leo núi. Do đó, một ngày thì tôi nghĩ cũng chỉ đủ để tham quan khu vực quanh hồ thôi. Lúc về, trạm xe buýt nằm ngay gần cổng (tollgate) và sẽ đi ra cổng theo một con đường khác chứ không quay ngược trở lại đỉnh đập nữa. Lưu ý là xe khá ít chuyến nên nếu hụt mất một chuyến thì phải đợi khá lâu và trễ quá thì hết xe, thế nên phải chú ý giờ giấc một chút.
Trên đây là hai địa điểm dành cho tín đồ yêu thích lá phong vào hai thời điểm khác nhau trong năm. Đã nói đến chuyện ngắm hoa lá, tất nhiên thời tiết là một yếu tố cực kỳ quan trọng. Do vị trí địa lý, lá phong ở Đài Loan đỏ khá muộn. Nếu như đi ngắm lá phong ở Hàn thì tầm tháng mười là ổn, ở Nhật thì tầm tháng mười một, đầu tháng hay cuối tháng tùy vào thành phố, còn ở Đài thì tôi thấy vào tầm tháng mười hai nếu như đi xung quanh khu vực Đài Bắc. Những nơi có lá phong ở núi cao như nông trại Fushoushan ở quận Hòa Bình (Heping) hay công viên quốc gia Aowanda ở Nam Đầu (Nantou) thì vào hai tuần cuối tháng mười một là đẹp nhất. Để tới được những chỗ này thì du khách có thể đặt một số tour nội địa, đi và về trong ngày. Còn nếu ở Đài Bắc vào mùa xuân, hãy đến Taipei Maple Café để trải nghiệm vẻ đẹp thiên nhiên có thể nói là rất đặc biệt này nhé.
Tác giả: Văn Hồng Nhung
*Bài viết tham gia chương trình Traveloka Goglobal
Traveloka Goglobal là chương trình viết blog giới thiệu những địa điểm đẹp trên khắp thế giới, thuộc khuôn khổ chương trình Traveloka Go & Share. Đây là cơ hội tuyệt vời để quảng bá những địa điểm du lịch mới lạ trên khắp thế giới đến mọi người. Với mỗi bài viết đạt yêu cầu bạn sẽ nhận ngay 1.200.000 VND và cơ hội làm Cộng tác viên với Traveloka. Thông tin chi tiết về chương trình xem tại: https://trv.lk/goglobal