Traveloka VN
07 Nov 2017 - 12 min read
Cái lạnh căm căm của vùng cao càng cắt da cắt thịt hơn nữa trong những ngày đầu đông, đặc biệt khi bạn cắm trại trong rừng thì càng khó tả hơn nữa. Chưa kể cảm giác loay hoay cả tiếng đồng hồ để điều khiển được chiếc thuyền cao su đi đúng hướng cũng là trải nghiệm rất khó quên với nhóm chúng tôi trong chuyến cắm trại tại hồ Tuyền Lâm - một trong những cảnh đẹp ở Đà Lạt lần này.
Rừng thông xanh ngát hai bên bờ hồ.
9 giờ tối cả nhóm chúng tôi tập trung tại địa điểm đã hẹn trước, ai nấy cũng lỉnh kỉnh đồ đạc vì chuyến này chúng tôi hạ trại trong rừng, nơi gần như phải tự túc tất cả mọi vật dụng sinh hoạt, nấu ăn. Người cái nồi, kẻ cái xoong, có đứa cầm chảo lớn, chảo nhỏ, không khí rôm rả không khác gì một cái chợ thu nhỏ.
Xe chầm chậm lăn bánh vào màn đêm đặc quánh, những địa điểm quen thuộc dần lướt qua như hầm Thủ Thiêm, khu đô thị Sala rồi tới cao tốc Long Thành – Dầu Giây, mọi người tranh thủ chợp mắt lấy sức để mai còn chiến đấu cả ngày dài. Giấc ngủ đến với tôi chập chờn khó tả, mắt nhắm nghiền nhưng đầu óc lại mải mê tưởng tượng những gì mình sẽ trải qua trong những ngày tới.
Cảnh đẹp không khác gì một khu rừng châu Âu vào mùa thu.
Bốn giờ sáng, xe lăn bánh vào trung tâm thành phố Đà Lạt, đường phố không một bóng người, bác tài cho xe đậu gần ngay quảng trường Lâm Viên, tôi cũng mon men mò xuống xe sau gần 6 tiếng đồng hồ căng cứng chân tay. Cánh cửa vừa mở thì gió lạnh từ mặt hồ thổi xộc vào, cơn ngái ngủ hồi đêm biến mất như chưa bao giờ tồn tại. Với cái áo khoác và khoăn choàng vào cổ, tôi cùng mấy anh bạn lững thững dạo hồ Xuân Hương, hít căng lồng ngực khí lạnh của vùng cao nguyên, cảm giác thật tuyệt.
Bình minh trên hồ Xuân Hương.
Năm giờ sáng, những tia sáng đầu ngày bắt đầu ló dạng, nhiệt độ đã ấm hơn một chút nhưng đứa nào cũng thở ra khói, bên kia mặt hồ mặt trời bắt đầu nhô cao báo hiệu ngày mới đã đến. Xe đưa cả đám tới một quán ăn gần đó, vô tình sao nó nằm sát ngay cạnh sân golf.
Đồi Cù - một khung cảnh tuyệt đẹp hiện ra trước mắt tôi, nắng vàng như mật đang chạy dài lên những mảng cỏ xanh mướt của sân golf, thấp thoáng là sương mù của buổi sớm mai chưa tan hết, tạo nên khung cảnh hết sức lãng mạn và đáng yêu. Đứng ngẩn ngơ một hồi mới nhớ là đồng bọn đã vào quán ăn sáng hết rồi.
Nắng vàng trải khắp sân golf Đồi Cù.
Ổn định chỗ ngồi trong quán, gọi cho mình một tô bún bò và ly cà phê sữa nóng, trong cái lạnh của Đà Lạt thì không gì thích hợp bằng hai món ăn này. Món ăn được dọn ra, chưa vội ăn tôi cứ để hơi nóng của tô bún bò phảng phất khắp mặt mình, nó vừa thơm, vừa ấm áp và đem lại cảm giác cực kì dễ chịu.
Tô bún bò thơm lừng, bốc khói của buổi sớm mai.
Buổi sáng loanh quanh trong trung tâm thành phố chút rồi cả đám ghé chợ Đà Lạt để bổ sung thực phẩm, được cái ở Đà Lạt, rau xanh và gia vị không bao giờ thiếu, luôn tươi ngon và phong phú. Sau đó xe đưa chúng tôi thẳng hướng về đường hầm đất sét, cách trung tâm chừng 15 km. Phía trước đường hầm đất sét là bến thuyền du lịch, cũng là nơi xuất phát của chúng tôi.
Bến thuyền - nơi bắt đầu hành trình vào khu cắm trại.
Mọi người thay nhau cõng đồ từ điểm tập kết xuống bến thuyền, khuôn mặt ai cũng háo hức, rạng rỡ. Tất cả các vật dụng nhờ một thuyền máy chuyển vào trước khu cắm trại, các thành viên còn lại chia nhau ra trên những thuyền hơi và tự mình chèo vào. Thuyền chúng tôi nhỏ nhất, chở được ba người trong đó tôi được giao trọng trách là thuyền trưởng...haha, nghe cũng oai ghê.
Khi chưa lên thuyền thì nhìn nó cũng đơn giản, chắc là dễ chèo đây nhưng thực tế nó khác xa với lí thuyết, gần như thuyền nào cũng quay mòng mòng ít nhất là chục vòng, sau đó mới bình tĩnh lại mà định hướng, phối hợp với nhau nhịp nhàng để điều khiển con thuyền đi đúng ý mình, cũng may thời tiết rất biết chiều lòng người, nắng nhẹ và gió mát lạnh từ hồ làm chúng tôi quên đi những mệt mỏi của chuyến xe đêm.
Chèo thuyền cao su băng qua hồ Tuyền Lâm.
Mất chừng một giờ cho việc di chuyển bằng thuyền từ bến tàu tới chỗ cắm trại, thuyền đi nhanh hay chậm còn tuỳ thuộc vào kĩ năng của những người chèo, như thuyền bọn tôi thì vừa chèo vừa ngắm cảnh đẹp hai bên đường, vị trí áp chót tại đích đến cũng không oan ức lắm.
Vì hồ Tuyền Lâm là một trong những địa điểm đẹp ở Đà Lạt nên tôi không lạ gì nhưng việc đi rất sâu vào bên trong nó thì đây là lần đầu, cảnh vật như bức tranh sơn thuỷ hữu tình. Địa điểm cắm trại thì không thể đẹp hơn được nữa.
Khung cảnh tuyệt đẹp tại bến thuyền trong khu cắm trại.
Sau khi sắp xếp hết đồ đạc tại khu vực hạ trại, anh trưởng đoàn phân công mọi người thực hiện những công việc khác nhau, mấy anh nam thì kiểm tra vật dụng âm thanh, đi lấy củi về chuẩn bị cho lửa trại, chăng dây vòng quanh khu vực lều, các bạn nữ thì soạn thực phẩm cho bữa tối, mỗi người một việc nhưng cứ réo um sùm cả lên.
Chúng tôi hạ trại ở mảnh đất trống trong khuôn viên nông trại của người dân bản địa.
Khu vực cắm trại thực chất là một nông trại của người dân bản địa, họ trồng hồng, dâu, rau các loại để đón tiếp du khách, phía trong có nhà gỗ, có nhà vệ sinh để đáp ứng nhu cầu của du khách, còn chúng tôi chọn mảnh đất phía ngoài để cắm trại, cách khu nhà chừng vài trăm mét, khi nào cần nước thì thay nhau vào đó xin.
Khu nông trại của người bản địa.
Một góc khu nông trại để trồng rau.
Sáu giờ tối, bếp lửa bắt đầu được nhóm lên, đồ ăn phân chia rõ ràng, nhờ chuẩn bị chu đáo mà bữa cơm tối của chúng tôi khá thịnh soạn và đầy đủ. Cơm nấu chín thơm lừng, thịt nướng ướp rất vừa miệng, canh rau nóng sốt và đương nhiên là không thể thiếu món xà lách trứ danh của Đà Lạt. Nguyên buổi chiều chèo thuyền, vận chuyển đồ đạc tốn nhiều năng lượng quá nên ai cũng ăn cật lực, rất ngon miệng.
Bếp lửa nơi cắm trại.
Khi bụng đã lưng lưng thì chai rượu nếp bắt đầu được mở ra và chuyền tay từ người này sang người khác. Tôi thì ít khi uống rượu nhưng quả thực là không thể từ chối trong không gian tĩnh lặng, nhẹ nhàng của rừng đêm, của những cơn gió lạnh buốt thổi qua từng chặp. Càng uống càng tỉnh và người ấm hơn hẳn.
Chai rượu vơi gần nửa thì tốc độ chuyền ly cũng giảm dần, mọi người bắt đầu kể chuyện, chia sẻ cùng nhau về cuộc đời mình, về mục tiêu trong tương lai, vui buồn gì cũng có, thực ra nhu cầu nói lúc này chỉ là để sẻ chia với nhau, sau đó thì quên hết và gửi nó lại cho núi rừng Tuyền Lâm.
Rừng cây gần bến thuyền trong khu cắm trại trông thật ma mị
Tôi mệt quá nằm vật ra trên tấm bạt gần bếp lửa, ngẩng mặt lên là bầu trời trong vắt với vô số các ngôi sao lấp lánh, cảm giác như nó rất gần và mình chỉ cần với tay là chạm tới nó. Mệt qua nên tôi chui vào lều, giấc ngủ đến nhanh chóng và văng vẳng ngoài kia vẫn là tiếng rì rầm của mọi người.
Bình minh trong khu cắm trại.
Năm giờ sáng, tôi là người dậy sớm nhất trong nhóm, đương nhiên là có mục đích riêng của mình, cầm cái chân đế máy ảnh rồi lững thững đi về phía mấy cái thuyền đang neo ở đó, chiều qua tôi đã me cái góc tuyệt đẹp này rồi. Lúc này trời vẫn âm u, sương mù dày đặc, cảm giác một mình giữa rừng nó rợn rợn rất khó tả.
Tôi một mình đi săn mặt trời mọc
Hơi nước từ mặt hồ bốc lên càng làm cho không gian thêm phần lãng mạn
Đợi một hồi thì nắng bắt đầu lên, một khung cảnh như chốn thiên đường xuất hiện trước mắt tôi, bầu trời xanh ngắt với sương mù trắng xoá, tia nắng vàng óng xuyên qua cánh rừng thông dày đặc, hơi nước từ mặt hồ bốc lên càng làm cho khung cảnh thêm huyền ảo, lãng mạn.
Sương mù còn dày đặc trong buổi sớm.
Khi nắng lên và sương bắt đầu tan dần.
Nắng lên cao, cảnh đẹp nơi bến thuyền như ở một thế giới khác
Tôi cứ đứng thần người như thế, ảnh thì cũng chụp rồi nhưng vẫn muốn thu vào mình nhiều nhất có thể cảm giác lúc này, cảm giác mình thật nhỏ bé trước mẹ thiên nhiên.
Tác giả: Nguyễn Hải Vinh
*Bài viết tham gia chương trình Traveloka Golocal.
Traveloka Golocal là chương trình viết blog giới thiệu những địa điểm đẹp trên khắp đất nước Việt Nam. Đây là cơ hội tuyệt vời để quảng bá du lịch địa phương đến mọi người. Với mỗi bài viết đạt yêu cầu bạn sẽ nhận ngay 800.000 VND và cơ hội làm Cộng tác viên với Traveloka. Thông tin chi tiết về chương trình xem tại:https://www.traveloka.com/vi-vn/golocal